Một cảm giác bất an tột độ dâng lên trong lòng, Chu Thanh vội nắm lấy tay Thẩm Hàn Y: “Đi! Nàng mau theo ta rời khỏi đây!”
Lúc này hắn hối hận vô cùng, sớm biết thế này đã không để nàng quay về chốn hiểm nguy.
Thẩm Hàn Y khẽ chau mày, mái tóc bạc khẽ bay trong dư chấn linh lực: “Có tổ phụ ở đây, chắc sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.”
“Chỉ sợ vạn nhất!” Chu Thanh gấp gáp nói, giọng nói cũng run lên, “Ta sẽ không để nàng gặp bất cứ rủi ro nào, ta đã nói sẽ bảo vệ tốt cho nàng và hài nhi mà!”




